Chả mấy khi được gặp biến thái, thế là lại có chuyện để kể cho mình, cho người.

-bị hao hụt một lần sờ mông miễn phí rồi huhuhuhu

mình còn may mắn chán chường! haha

vì mức độ thiệt hại không quá nặng, nhưng đủ mạnh để thức tỉnh Hạ: phải cẩn thận hơn, phải bảo vệ mình tốt hơn, lần sau sẽ xử lý tình huống tốt hơn hiện tại.

vỗ mông người khác là lạm dụng tình dục đấy!!!!!!!!!!! ko đùa được đâu!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Hạ lại còn rất hay đi xe ôm công nghệ nữa chứ. ew~

thôi đừng lo, dù gì thì gì, dù đi xe gì hay hong đi xe gì, thì đâu đâu cũng có kẻ this người that, nên họ như nào là việc của họ, còn mình, cứ LO bảo vệ thật tốt cho mình là được.

Mi bảo: em còn hiền đấy Hạ! phải chị, chị chửi đổng lên rồi. có mà ăn dép nhá nhá nhá!

Ka bảo: bởi vậy mình ra đường phải mặc đồ bần cùng vô, che kín hết!

Linh bảo: mày gặp vậy thì tấp vô quán nha!

mặc dù khá tiếc việc ko ghi nhớ biển số xe hắn, ko làm gì (để thức tỉnh đc hắn), nhưng có vụ này nè!

bạn vỗ mông mình được, và mình cũng chẳng làm gì được bạn, hong có nghĩa là mọi việc tới đây là kết thúc.

mình ắt hẳn sẽ ko tìm gặp bạn để đòi lại một lần vỗ mông, hẳn rồi. nhưng trời xanh thì vẫn luôn xanh, việc làm xấu của bạn luôn bị ghi lại bởi những-đám-mây, nên ra đường nhớ cẩn thận nhe.

mà mệt, lúc nào ra đường chả bị mây bắt gặp? có thể là sấm hoặc chớp nữa?

mình khuyên bạn nên tu tâm dưỡng tính lại đi. nghe bảo 3 cái thiện có thế xí xóa được 1 cái ác í. bạn lỡ vỗ mông mình rồi, thì hãy giúp ích cho 3 ai đó khác đi nha. rồi tha hồ ra đường với không nơm nớp lo sợ nào.

mình không cầu mong bạn bị gì, mình mong bạn thật khỏe mạnh, để có thể tích đức cho đời.

từ người bị bạn vỗ mông sáng nay.

nghe bảo dạo này biến thái nhiều lắm mọi người eiiii

hỏng biết số lượng người thất nghiệp vì covid có tỉ lệ thuận với số biến thái đang tăng lên ko nhờ?

nghĩ mà thương, đã thất nghiệp, ko có tiền, đã stress thì chớ, lại còn bị rối loạn hành vi xã hội, trở thành một tên biến thái.

… bất kì tên biến thái nào khác, Hạ sẽ:

và để được loại khỏi vòng gửi xe của mấy tên biến thái, Hạ nên:

Nếu bạn còn biết chiêu gì hay ho hơn nữa, hãy bình luận cho Hạ biết với nhá. Vì một thế giới hỏng có ai là xấu xa. yeahhh.

Sau vai Bưởi trong Những người độc thân vui vẻ, dường như, Giang ít đóng phim hơn?

Hiện tại, nhà hát tôi đang dựng vở nên công việc khá bận rộn. Tôi nhận vai nữ chính trong vở Linh hồn đông lạnh của đạo diễn Đỗ Kỷ. Lịch tập, lịch diễn kín tuần. Tôi vừa phải từ chối 5 tập phim Điện ảnh chiều thứ 7.

Hơn nữa, trong điều kiện kịch bản hay hiếm hoi như hiện nay, có lẽ, cũng phải học cách từ chối những vai không thích, không hợp.

Đã tham gia đóng phim truyền hình một thời gian khá dài, đã từng có mặt liên tiếp trong nhiều bộ phim có cùng thời gian sản xuất, đã từng nhận lời đóng nhiều vai giống nhau, đến thời điểm này, việc “học cách từ chối” là do Giang đã trưởng thành hay do “cơm áo gạo tiền” không còn là gánh nặng?

Thực ra, là người nghệ sỹ phải đối mặt với một môi trường làm việc thiếu thốn, lạc hậu, thiếu chuyên nghiệp là một thiệt thòi. Nghệ sỹ chúng tôi ai đi làm việc cũng vì lòng yêu nghề. Không ai đi đóng phim vì tiền cả. Khi còn là sinh viên, có vai là một cơ hội quý giá, bởi thế, cứ có lời mời là tham gia. Đến khi ra nghề, hạnh phúc là được làm việc, được rong ruổi theo các đoàn làm phim để đến với những nhân vật, những số phận của mình.

Nhưng, như chúng ta đều biết, điều kiện làm phim của chúng ta còn nhiều hạn chế. 10 năm đi làm phim, chỉ có một vai diễn khiến tôi ưng ý nhất, hài lòng nhất, đó là vai Đào trong phim Đất & người của đạo diễn Nguyễn Hữu Phần. Tìm được vai diễn hay không dễ, dù bản thân diễn viên nào cũng muốn. Sau vai Đào, tôi gần như bị đóng đinh vào kiểu nhân vật thôn nữ, quê kiểng, số phận không may mắn, bị ức hiếp… Tôi cũng cảm thấy bị nhàm chán với hình ảnh của chính mình, và cũng vì đã trưởng thành hơn, nên đã đến lúc phải biết học cách từ chối.

Điện ảnh không còn là “lãnh địa” riêng của diễn viên chuyên nghiệp, rất đông các “chân dài”, ca sỹ đang lấn sân, nếu lại “học cách từ chối”, Giang có sợ bị lãng quên?

Cá nhân tôi cho rằng, việc để các diễn viên không chuyên tham gia đóng phim như các diễn viên chuyên nghiệp là hơi thiếu công bằng. Chúng tôi đã phải học nghề, đã có bằng cấp để trở thành diễn viên chuyên nghiệp. Những “yếu tố mới” không thể được xếp ngang bằng!

Không có kịch bản hay, không nhiều đạo diễn giỏi, bị “lấn sân” bởi các chân dài, ca sỹ, cộng thêm những scandal ồn ào, nghiệp diễn dường như đang bị “đe doạ” về mặt hình ảnh, Giang có nghĩ như vậy?

Đôi khi cảm thấy nghề diễn bị… xúc phạm. Mình đi ra đường, có người nhận ra là diễn viên, họ lại nguýt dài một câu “Chắc lại chỉ là Vàng Anh 2, Vàng Anh 3 ấy mà…”, rồi “Bọn diễn viên nhìn thế thôi, nhưng rủ cái là đi ngay…’. Tôi đã từng nghĩ đến việc bỏ nghề và thực tế là đã bỏ nghề 3 năm, nhưng sau đó lại thấy thèm diễn, và quyết định đi làm lại.

Có ý kiến rằng, Thanh Giang là người sống đơn giản, không cầu kỳ, ví dụ như Giang có thể nhận lời và đóng hàng loạt vai giống hệt nhau?

Bản thân tôi nhận ra được sự nhàm chán ấy và rất mong có được một vai diễn phá cách để khác đi. Nhưng có lẽ chưa có duyên. Trong vở kịch Linh hồn đông lạnh, vai nữ của tôi là vai phản diện đầu tiên, mọi người xem cũng khen “Cũng có vẻ thủ đoạn phết đấy!”.

Cuộc sống đời thường, tôi là người sống đơn giản, thoải mái, không cầu toàn và biết hài lòng với những gì mình có. Trong gia đình tôi được nuông chiều. Đến khi lấy chồng, chồng yêu chiều. Tôi không mong muốn gì hơn thế nữa, tôi cứ muốn cuộc sống sẽ như thế này mãi, và không có gì thay đổi cả…

Đôi khi, sự hài lòng, không cầu toàn lại đồng nghĩa với sự tẻ nhạt…?

Tẻ nhạt? Chưa bị chồng chê tẻ nhạt bao giờ, nhưng nếu bị chê thì phải xem xét lại ngay… Tôi thích chăm chút cho chồng con. Thích nấu ăn những món ngon cho chồng. Tôi nấu ăn khá ngon đấy (cười). Đôi khi cũng tự hỏi, mình thế này rồi, chồng mình còn muốn gì nữa chứ? (cười). Đến bây giờ, vẫn rất tự tin về hạnh phúc mình có. Hai vợ chồng đặc biệt rất tin tưởng nhau.

Làm nghề diễn không phải ai cũng thông cảm được, nhất là, chồng tôi là người ngoài nghề. Vợ đi công tác suốt ngày, rồi còn đóng phim, phim nào cũng yêu một anh… Chồng tôi thông cảm và tin yêu vợ. Chỉ có điều, anh chẳng bao giờ đi xem tôi diễn kịch, anh bảo “Xem em yêu thằng khác đau lòng lắm”. Nhưng tôi sẽ phải sửa đổi thói quen này của ông xã! (cười).

Đã từng có tin đồn rằng, khi còn là sinh viên, Thân Thanh Giang khá… lăng nhăng?!

Có lẽ vì mọi người thấy tôi có nhiều bạn trai chăng? Tôi nhiều bạn trai thân, chơi với nhau rất quý mến. Ngay từ khi tôi là sinh viên đã yêu ông xã và đến năm thứ 3 đã cưới rồi, còn lăng nhăng sao được? Người ta cứ nghĩ, diễn viên hay đàn đúm, trai gái, nhưng hạnh phúc hôn nhân của tôi vốn bền vững được là nhờ, ông xã tôi rất tin vợ. Tôi phải sống như thế nào để anh ấy tin tôi như thế chứ?

Có một cuộc sống ngoài đời hạnh phúc, đủ đầy và không phải lo nghĩ gì. Vậy ra, những vai diễn khổ đau, mất mát trên màn ảnh của Giang đơn thuần chỉ là… bắt chước?

Nghệ sỹ là những người nhạy cảm. Những cảnh đời ấy, tôi đã nhìn thấy, đã chứng kiến, đã đọc, đã xem. Thú thật, những ngày đầu, trước những cảnh đau khổ, tôi vào vai khá vất vả. Nghề diễn cũng phải biết bắt chước, nhưng có thuyết phục được khán giả hay không còn phải phụ thuộc vào năng lực và sự hiểu biết của người diễn viên. Tôi rất thích xem phim để học hỏi, thích đọc để lắng nghe cuộc sống.

Kế hoạch lớn nhất của Giang hiện tại?

Là sinh một em bé nữa vào năm sau.